Hana à, nói
về nguồn lực của một người thì phần lớn người ta nghĩ đến tiền bạc, tài sản còn với ba thì thứ quan trọng hơn là thời gian, sức khỏe, và cảm xúc con ạ.
Hồi còn
sinh viên, ba là đứa rất “hòa đồng”. Hòa đồng trong các buổi tiệc
tùng, nhậu nhẹt thả ga, những chuyến đi quên cả lối về. Lúc ấy ba còn nghĩ phải
như vậy mới tốt vì sẽ trao dồi được các kỹ năng về xã hội, giao tiếp. Ba rất tự
hào vì mình có được nhiều “bạn bè”, giao lưu được với nhiều “đối tượng”, và chém
gió (nói chuyện xã giao) với nhiều chủ đề. Trong những buổi tiệc, ba thường lôi kéo, khuấy
động mọi người để không ai cảm thấy bị “lạc trôi” hay lẻ loi cả. Chính vì vậy nên
vào lúc ấy, ba phải dành phần lớn nguồn lực của mình cho những mối quan hệ xã
giao bên ngoài. Có những lúc, ba quên mất là mình đã có bạn gái (là mẹ của con
sau này) và không ít lần mẹ đã khóc vì ba chẳng quan tâm, đoái hoài đến mẹ mà chỉ
lo cho những người bạn bè mà ba nghĩ là quan trọng.
Người ta thường
chỉ biết quý trọng những thứ mình đang có khi biết mình sắp mất nó.
Thật khó để
có thể duy trì được một mối quan hệ lâu dài khi mà mình không dành nhiều nguồn
lực cho nó. Đúng vậy, do ba cứ dành những nguồn lực của mình cho những mối quan
hệ xã giao bên ngoài nên đã có lúc ba gần như đánh mất mẹ. Chắc là mẹ con đã phải
kiên nhẫn và chịu đựng nhiều lắm. Cho đến một ngày, ba nhận ra là tình cảm giữa
ba và mẹ chợt nhạt nhòa: những cảm xúc gắn kết dần như đã mất đi, chỉ còn lại một
mối quan hệ trên danh nghĩa. Cả hai đều đã xuất hiện những mối quan hệ khác bên
ngoài. Sức hút của sự cảm thông, chia sẻ từ người bên ngoài lúc ấy sẽ cuốn hút
hơn sự ảm đạm, tiêu cực của mối quan hệ bên trong.
Con à, người
thứ 3 chỉ xuất hiện khi mối quan hệ giữa hai người có vấn đề, có sự rạn nứt và
không còn khắng khít nữa.
Nhờ vào việc
đi học và đọc sách, ba dần dần cảm nhận và hiểu ra các vấn đề trong mối quan hệ
giữa ba và mẹ. Cả ba và mẹ đã phải rất cố gắng để xoay chuyển, cứu rỗi một mối
quan hệ đang trên đà đổ vỡ. Cảm xúc của những ngày ấy thật đáng sợ, ảm đảm đến
kinh hãi con ạ.
Ngày trước,
những lúc khỏe mạnh thì ba rất chủ quan với sức khỏe của mình. Ba bào mòn nó dần
dần qua những cuộc nhậu nhẹt, thói ăn uống bừa bãi dẫn đến không ít lần đau bao
tử. Những chứng bệnh linh tinh cứ thế mà xuất hiện ngày một nhiều lên. Trong những
khoảnh khắc ấy, cũng chỉ có chính mẹ con là người bên cạnh và chăm sóc ba tử tế,
mặc dù trong lòng thì cũng còn giận ít nhiều. Đấy, con thấy không, trong lúc ta
khỏe mạnh thì bên cạnh ta là bạn bè, nhưng những lúc ta đau ốm, thì chỉ có người
thân là bên cạnh ta thôi. Vậy nếu là một người khôn ngoan và biết suy nghĩ, thì
con sẽ biết dành nguồn lực hữu hạn của bản thân mình cho ai rồi chứ?
Các vấn đề
về cảm xúc phải được giải quyết bằng lý trí.
Ba bắt đầu rút
dần các nguồn lực của mình lại, và đặt nó đúng chỗ hơn. Ba chủ động dành nhiều thời
gian hơn cho mẹ; tâm sự và trao đổi với mẹ về những vấn đề, mục tiêu và hoài bão
trong tương lại. Thay vì những buổi trà dư tửu hậu với bạn bè, ba dành phần lớn
thời gian cùng mẹ đi dạo phố, mua sắm và “nói xàm” nhiều thứ linh tinh trên đời.
Ba từng search google nhiều lần để tìm cách làm cho người mình yêu vui vẻ, cảm
thấy lãng mạn. Nhưng thật ra, đôi khi chỉ cầ n dừng lại một chút và cảm nhận, con
sẽ hiểu được người mình yêu cần gì con ạ. Ba đưa mẹ đi du lịch, đi ăn những món
mẹ thích hoặc chỉ đơn giản là cùng nhau ngồi ngắm dòng sông trôi trôi vào buổi
chiều tà. Ba lắng nghe mẹ nhiều hơn, nghe mẹ nói về những khó khăn trong công
việc và cuộc sống, những niềm vui nho nhỏ mà trước đây ba chẳng bao giờ để ý đến
hoặc cho là xàm. Cứ thế ngày qua ngày, các cảm xúc tích cực ngày càng nhiều. Ba
và mẹ lại thấy được sự quan trọng của đối phương và quyết định là cả hai sẽ cùng
nhau tiến xa hơn trong mối quan hệ: kết hôn. Và thế là, cái kết cho cuộc yêu đương
kéo dài 14 năm là một cuộc hôn nhân đầy hạnh phúc, con ạ.
Đi qua những
ngày mưa, ta mới thấy yêu thêm những ngày nắng.
Đến bây giờ
ngồi nhìn lại, ba cảm thấy mình thật may mắn. Bắt đầu từ một tình yêu nho nhỏ mộc
mạc thuở mới lớn, kéo dài đến lúc trưởng thành, vượt qua bao khó khăn, và kết
thúc bằng cuộc hôn nhân hạnh phúc. Có lẽ, ông trời đã đối đãi quá tốt với ba,
con nhỉ? Hiện tại niềm vui ấy còn được nhân lên nhiều lần khi có sự xuất hiện của
con, Hana ạ. Sau khi nhận ra và dành nguồn lực đúng chỗ, ba đã biết dành nhiều
thời gian hơn cho gia đình và cho con. Ba cảm thấy vui hơn khi nhìn những người
thân xung quanh của mình khỏe mạnh, vui chơi giải trí. Niềm vui ấy còn thật sự
có ý nghĩa to lớn khi trải qua một mùa dịch Covid khủng khiếp với cơn bệnh của bà nội, và việc sinh khó của mẹ.
Ba mẹ phải lập
rất nhiều kế hoạch để phân chia công việc, thời gian để có thể cùng nhau chăm sóc
Hana thật tốt, đem lại cho Hana những kỷ niệm tuổi thơ đẹp nhất. Ba đã phải chấp
nhận nghỉ hẳn thời gian làm việc ban ngày để chăm sóc Hana và chấp nhận mức thu
nhập giảm đi đáng kể. Điều này đồng nghĩa với việc, mẹ con sẽ đối mặt với gánh
nặng về mặt tài chính của gia đình. Nhưng con biết đấy, điều ấy là xứng đáng vì
ba mẹ biết điều gì là quan trọng hơn. Đến nay, Hana gần được 8 tháng tuổi và ba
cũng có “kinh nghiệm” tắm con được 7 tháng rồi. Ba cảm thấy thật vinh dự vì được
đặc ân này. Con có biết không, lần đầu được làm ba mẹ nên ba mẹ không tránh khỏi
nhiều sai lầm vụn vặt mà đôi lúc đã làm cho con khóc nức nở. Chứng kiến những lúc
Hana bắt đầu biết lật, biết trườn, biết ngồi ba thật sự rất hào hứng. Những khó
khăn ba mẹ phải đối diện gần như được làm cho mờ nhạt bởi những nụ cười tươi như
hoa của con. Từ khi có Hana, sự kết nối của các thành viên trong gia đình ngày
càng khắng khít hơn. Con là thiên thần mà thượng đế đã ban đến cho ba và mẹ. Cám
ơn con đã đến với gia đình của chúng ta.
Dù biết là
tương lai sẽ có nhiều thay đổi, nhưng cả ba và mẹ sẽ cố gắng dành tốt nhất những
nguồn lực mà mình có thể cho đúng đối tượng. Thật khó để có thể sử dụng nguồn lực
vốn hữu hạn của mình để làm hài lòng tất cả những mối quan hệ xã giao. Tuy nhiên,
với những người thân trong gia đình, thì điều đó có thể rất dễ dàng con ạ. Sau
này Hana lớn lên, ba tin rằng Hana sẽ biết sử dụng nguồn lực của con cho phù hợp
và tốt nhất.
Hãy yêu thương,
chăm sóc cho bản thân của mình thật tốt, thì ta mới có thể lan tỏa tình thương
của mình ra cho những người thân bên cạnh, và biết cảm thông hơn với xã hội,
con ạ!
#Steven Bằng
0 Nhận xét